khach san tinh nhan
- Bé tên gì nè?
- Có cái gì nặng 42 kg mà bé không hả anh? Tên tôi là một loài cây.
Anh cười, nụ cười trong veo như bong bóng xà phòng. Nụ cười từ trong bọc lưới bay ra đã đánh cắp và nhốt hồn em vào trong chiếc bọc lưới từ dạo ấy. Như một lưỡi câu, anh đã móc vào đời em. Không ai nuốt lời và ăn gian một cái hẹn. Vì hình như tình ta đã ươm lên những mầm xanh từ buổi sơ khai ấy.
Lời tỏ tình của anh như một bài học tập đánh vần của một đứa trẻ mới bước vào đời. Môi em ngoan ngoãn và mãn nguyện cười thầm, còn bàn tay cứ bậm chặt bỡ ngỡ. Cỏ dưới chân em như biến thành khu địa đàng xanh biếc, phút tinh cầu trời đất như cất cánh hoan ca cùng sương rêu, cùng nến đỏ.
Anh hâm men thổi tình cho em say
Chiếc tàu chở tình yêu của em dừng lại bến đỗ nơi anh. Cứ thế anh mở lớn cánh cửa dịu dàng đón em vào neo đậu. Tình ta lên men rồi, anh đã hâm lên mùi men nồng nàn cho em say từng hơi thở nhẹ, ta cứ miên man giữa chiếc bình sa và dường như không bao giờ tỉnh giấc. Ta trói buộc nhau bằng ánh mắt, bằng vầng điệu áp thấp tuôn tràn ngất ngây, kiệt cùng mạch nguồn suối sông. Ta cứ ngụp lặn tận dưới đáy cốc của men tình. Đến nỗi chạm môi nhau mà vẫn muốn gần hơn nữa, ngồi cạnh bên nhau rồi mà vẫn thèm khát một bờ vai.
Ta chưa bao giờ đem tình yêu của nhau ra so sánh, bởi trái tim anh – trái tim em đều chứa những yêu thương như động Huyền Không không đáy. Như ngàn mây luôn ấp ôm núi. Như sóng không bao giờ ngừng sủi bọt. Như gió chưa bao giờ ngừng thổi giữa mùa.
khach san tinh nhan
Anh ví tình anh là sân ga, để luôn yên vị đón nhận con tàu buồn vui em chở đến. Tình anh là một màu hồng tía, vừa dịu dàng, dễ thương như màu hồng, nhưng nồng nàn, đậm đà máu tím biếc. Món quà sinh nhật đầu tiên anh tặng em là một con heo đất. Em cứ hồn nhiên nô đùa cười anh sao “chắt chiu” sớm thế. Em nhớ, em cứ loay hoay tìm cách lấy ruột gan trong con heo đất ấy mà không làm trầy xước nó chút nào. Cuối cùng bất lực, em đành dùng vũ lực để đập con heo đất ấy mà cứ nghẹn ngào. Đâu ngỡ trong đó là những bức thư tình anh viết mỗi đêm khi ta bên nhau về. Em xúc động đến day dứt con tim.
Thuyền em cứ miên man trôi trên sông tình anh. Suối tình yêu ta vẫn cứ mãi chảy chung dòng, trắng trong nguồn thánh thiện. Anh ví em là ngọn nến nhỏ, nhưng anh bảo đừng bao giờ cháy nghe em, bởi đã có đèn nguyệt soi là đáy mắt em. Em cứ mê sảng ngất ngây sốt hồng lên má đỏ những lời thầm thì anh cứ rót đầy vào tai. Anh hâm lên men và thổi tình cho em say. Em như cỏ non ngoan hiền cứ nằm yên dưới chân mềm. Như một đứa trẻ còn say ngủ tin đến độ chưa bao giờ em tỉnh giấc và thoáng nghĩ có hai từ xa cách. Chưa bao giờ trong những giấc mơ em có những tiếng nấc bội tình.
khach san tinh nhan
Người ta bảo cuối con đường là ngã rẽ, nhưng anh và em đã hứa sẽ vẽ tình yêu của mình thành một hình tròn để không có điểm đầu và cũng chẳng có điểm kết thúc. Anh đã tấu riêng tặng em một bản tình ca tân hôn, còn em biên đạo một vở kịch ballet “mơ về ngôi nhà chung”, rồi hai đứa níu nhau mỉm cười cùng hướng về ngôi nhà tình yêu đó. Tay trong tay ta xoay tròn viên mãn vũ điệu ngày tân hôn. Hạnh phúc ngỡ như là bất tận. Tình yêu tưởng sẽ thăng hoa và lớn dần theo ngày tháng. Em cứ mãi ngất ngây say và chếnh choáng trong tình yêu nồng nàn của anh mà không hề biết dưới đáy ly có cặn.
Đau lòng không, khi một ngày anh rút tay lại. Âm thầm và nhẹ nhàng thôi, ngỡ như đùa giống như ngày đầu anh xuất hiện. Chỉ là một trò chơi thôi phải không anh? Cứ bao dung nghĩ như thế để những cơn nấc nghẹn ngào của sự bộ tình được ngoan hiền và nhu mì hơn. Khi tình yêu ta chạm vào không trọn vẹn, thì dẫu có cố vươn tay ra cũng không chắp nối được số phận. Khi trái tim anh đã lên tiếng từ chối, bất chấp những đêm dài anh biết em mất ngủ, vò võ trong nỗi đau khốn cùng do anh mang lại. Bầu trời nào cũng cần có rất nhiều vì sao mới tỏa sáng, em xin lấy lại một vì tinh tú khỏi bầu trời thì cũng chẳng bớt phần đi một lẻ loi nào. Như vậy em đã chấp nhận một phần mất mát này là một sự định sẵn của số phận.
Mùa đông bây giờ đã lạnh hơn trong mất mát. Anh ở nơi đâu có bao giờ nhắc đến tên em không? Dù quên hay là nhớ, dù khác hay đổi thay, câu chuyện tình yêu giờ không ai nhắc lại nữa. Nhưng em vẫn xin một lần được níu lại.
khach san tinh nhan
0 nhận xét:
Đăng nhận xét