Nếu em có đủ niềm tin, nếu như tình yêu anh dành cho em lớn hơn tất cả, nếu như cái tôi, lòng tự ái của anh và em vơi đi một chút thôi thì có lẽ mình đã là của nhau. Nhưng mọi thứ vẫn chỉ là nếu như…
khach san tinh nhan
Mình quen nhau vào mùa thu trong cái thế giới mà mọi người vẫn thường bảo là “thế giới ảo” anh nhỉ? Tâm trạng của một kẻ cô đơn, 24 tuổi nhưng vẫn chưa có người yêu và một người nhiều tuổi như anh đã từng trải qua biết bao sóng gió cuộc đời, vấp ngã không ít lần trong tình trường và chiến trường thật khá hòa hợp. Nói chuyện với nhau không nhiều nhưng mình chia sẻ rất thẳng thắn và chân thành về bản thân và quan điểm sống của mỗi người. Chính vì vậy mà em cảm giác như mình đã quen nhau từ rất lâu. Em vu vơ tự hỏi rằng nếu như một ngày một trong hai người không nghe thấy giọng nói của nhau, liệu người kia có thấy thiếu vắng?
Nhưng điều đó chưa xảy ra phải không anh? Mình nói chuyện đều đặn vào mỗi buổi tối khi anh kết thúc công việc trên máy tính dù là muộn hay sớm. Em vẫn gặm nhấm từng cuốn tiểu thuyết để chờ điện thoại của anh khi anh làm việc xong. Và tất cả đều trở thành thói quen không thể thiếu. Lúc mình giận nhau thì cũng chỉ im lặng đến một ngày là cùng, đến ngày thứ 3 cả hai cùng lên tiếng rồi mình lại làm hòa trong tiếng cười khúc khích. Tất cả những gì mình đã thể hiện như những người đang yêu, mặc dù anh và em chưa từng nói: Mình yêu
khach san tinh nhannhau. Em hiểu điều đó, bởi giữa anh và em còn có một khoảng cách vô hình…
Em muốn cùng anh đi hết cuộc đời
Anh hơn em 13 tuổi, là một người đàn ông đa tình đã từng tan vỡ trong hôn nhân. Gần đây nhất khi anh chia sẻ với em đó là sự dằn vặt khi chia tay với một mối tình kéo dài 2 năm. Hai người ở rất xa nhau nhưng khi tất cả đã chuẩn bị quy về một miền, khi một đám cưới sắp diễn ra thì anh lại biết mình bị phản bội. Trong những lúc anh suy sụp, em chỉ biết động viên, chia sẻ cùng anh với tư cách một người bạn. Em cũng chỉ mong muốn chia sẻ với anh chân thành và có một người bạn tốt. Cứ như vậy, mọi sóng gió qua đi. Em biết tình cảm của anh dành cho em không chỉ dừng lại ở một người bạn. Và anh cũng vậy. Đã có lần anh định nói với em một điều gì đó nhưng rồi lại chỉ dừng lại ở những câu nói: Nếu như… Nhưng thôi, chắc điều đó không thể xảy ra vì anh biết anh là ai. Em hiểu anh đang dằn vặt bởi quá khứ của anh, sự tan vỡ trong hôn nhân cũng như những mối tình. Anh đã từng nói nó không xứng đáng với em. Nhưng anh ạ, em không quan trọng những chuyện đã qua, mình phải sống bằng thực tại mà. Em là đứa con gái dám nghĩ, dám làm, dám chấp nhận và đương đầu với sự thật. Chỉ có điều, cho đến bây giờ em vẫn chưa có cơ hội để đón nhận tình cảm của anh.
Cho đến thời điểm hiện tại, khi mình đang giận nhau em cũng chưa nhận được lời yêu thương từ anh. Giận nhau không có lí do, anh nói với em như vậy. Nhưng em biết anh đang ghen, ghen một cách vu vơ khi em gặp lại một người bạn trai cùng đại học trong một chuyến công tác ở Hà Nội. Nhưng anh à, có lẽ trái tim em không còn khoảng trống để dành suy nghĩ và tình cảm cho một ai khác nữa rồi. Chỉ là em chưa có cơ hội được nói với anh. Chính là vì anh đó. Đến một lúc nào đó rồi anh sẽ nhận ra tình cảm của em. Nhưng liệu nó có phải là quá muộn?
khach san tinh nhan
Em đã khóc rất nhiều khi đi dưới trời mưa. Khóc vì nghĩ đến gia đình, cuộc sống, bạn bè, công việc. Khóc khi thấy anh im lặng. Giữa dòng người đông đúc, em thấy mình cô đơn quá. Sắp tới sẽ là khoảng thời gian có nhiều thay đổi trong cuộc sống của em. Nhưng dù là ở đâu thì em vẫn luôn nhớ đến anh. Mong anh luôn lạc quan, vui vẻ, sống khỏe và thật hạnh phúc. Hãy nhớ rằng ở một góc khuất nào đó của cuôc sống, có một người đang nghĩ về anh với những gì tốt đẹp nhất. Và còn một điều bí mật em muốn nói với anh: Nếu có cơ hội, em muốn đi cùng anh đến hết cuộc đời…
Nangmuathu11088