khach san tinh nhan - Lúc lạnh lùng như khúc gỗ
Người ta nói, không gì hạnh phúc bằng việc được ở cùng với người mình yêu, và được chính người chồng của mình ân ái, vui vẻ thì còn gì bằng. Nhưng chẳng thể hiểu nổi, khi gần chồng, người mà tôi yêu thương và trao hết tình cảm, mọi thứ lại trở nên tồi tệ như vậy. Tôi không lý giải được trong đầu anh nghĩ gì mà lại có nhiều hành động kì quặc đến thế.
Có nhiều lần, tôi buồn chuyện công ty, chỉ muốn được ngả đầu vào anh, được anh yêu thương, vuốt ve. Nhưng khi tôi tỏ ra mệt mỏi thì anh càng xa lánh. Anh dường như không muốn là người bên cạnh tôi khi đó. Anh chỉ cho rằng tôi lắm chuyện, nói nhiều rồi hay kêu than.
Khi nào tôi nói ‘chán quá, mệt mỏi quá’ là y như rằng nhận lại được câu: “em thì có lúc nào vui đâu” làm tôi cụt cả hứng. Chỉ mong được chồng ôm vào lòng khi ngủ, vậy mà anh cứ nằm ngay như khúc gỗ. Tôi lay người chồng, đánh thức anh, anh cũng mặc kệ. Một mình tôi cứ nằm nói chuyện, nghĩ là anh đang nghe, nhưng quay sang thì anh đã ngủ từ khi nào rồi.
Tối nào anh mệt là nằm ngay như khúc gỗ, ôm chồng mà không được chồng ôm lại, chán nản vô cùng. Cảm giác mình bị cô lập, tủi thân hết cỡ. Tôi quay sang ôm anh, để cố tình khiến anh có cảm giác, để anh tỉnh giấc nhưng anh cứ mặc kệ. Biết vợ muốn được chiều anh cũng bơ luôn, không bận tâm.
Khi thì cuồng loạn như… hổ khach san tinh nhan
Anh thường không để ý tới cảm giác của tôi. Khi nào anh cũng làm theo ý mình. Thích thì chiều vợ không thích thì thôi. ‘Khúc gỗ’ là chồng bỗng một ngày hoang dại, anh nổi cơn khát khao dục vọng, chưa về tới nhà anh đã không cho vợ làm gì cả, ôm chầm lấy vợ và vuốt ve, âu yếm. Nhiều khi người làm vợ như tôi hoảng quá, bảo sao anh lại làm thế thì anh cứ hành động, không cần trả lời câu hỏi của tôi.
Nhất là những khi anh say rượu, anh đi đâu về mà có tí men trong người là y như rằng không đừng được chuyện ấy. Anh lôi tôi vào như một người tình chỉ chuyên phục vụ anh chuyện chăn gối, anh không để ý tới lời nói, sự sợ hãi hay chán chường của tôi. Anh cứ vồ lấy tôi như hổ dữ vậy. Tôi cảm thấy sợ hãi vô cùng.
Đôi khi tôi cần sự ân ái của chồng, nhưng không phải là như lúc này. Sự nhẹ nhàng, tình cảm mới khiến tôi cảm thấy hạnh phúc. Khi tôi kêu than thì anh càu nhàu nói là, thích thì anh làm tới, chứ đừng có kiểu khi anh không muốn thì lại kì kèo anh. Anh muốn cho tôi chừa đi, cho tôi thỏa mãn đi để lần sau đỡ đòi. khach san tinh nhan
Những lời anh thốt ra khiến tôi ghê sợ con người ấy, rùng mình và ớn lạnh. Tại sao lại có người chồng có tư tưởng như vậy chứ, anh định biến tôi thành trò hề sao? Tôi đâu phải người đàn bà khát dục vọng tới lúc muốn anh giải quyết nhu cầu ngay cho tôi đâu, tôi chỉ muốn được anh yêu thương, muốn được tình cảm chân thành của chồng chứ không phải sự gượng ép hay vũ phu trong cả quan hệ tình dục. Thật sự, sau lần ấy, tôi không dám gần chồng. Nằm gần anh tôi còn cảm thấy sợ hãi chứ đừng nói là ân ái, yêu đương. Tôi thề là sẽ không bao giờ đòi hỏi gì ở anh nữa, hoặc là tôi sẽ sống ly thân với anh ta.
Theo Eva - khach san tinh nhan
0 nhận xét:
Đăng nhận xét